VÌ THẾ TÔI RA ĐI 2

(Người tù cải tạo trở về)

Chạm tay vào phin cà phê
con đã léo nhéo
“Bố uống ít thôi còn để tiền mua gạo.”
 
Cho tay vào túi áo
định moi điếu thuốc lá
vợ đã cằn nhằn
Ông hút vừa chứ còn để tiền mua cái ăn.”


Trước khi vào mâm cơm 
vợ bấm vai thì thầm
“Mình ăn rau luộc chấm mắm
có tí bạc nhạc bò kho mặn
nhường cho con
kẻo nó còi xương.”

 
Tối lên giường 
sờ l. vợ mum múp
vừa dợm kéo quần vợ hất tay ra
“Để tôi ngủ lấy sức mai còn đi thủy lợi.”


Ôi! Quê hương khốn nạn của tôi! 
vì nồi gạo phải nhịn cà phê
vì tí thức ăn nhịn thêm thuốc lá
sợ con còi xương lại đành nhịn thịt
những nỗi khổ nhục
thôi thì còn cố cắn răng chịu đựng

nhưng đến l. vợ cũng phải nhịn thèm
thì quá lắm


Và thế là bất kể tội tù 
sống chết
tôi dẫn vợ con vượt biên.
 
Phạm Đức Nhì 
nhidpham@gmail.com 

 

Trở về trang chính:

 

https://phamnhibinhtho.blogspot.com/2023/11/trang-blog-tho-pham-uc-nhi_21.html

 

Comments

Popular posts from this blog

MỘT CHÚT TÂM TÌNH

QUÊ HƯƠNG - KẺ ĐI NGƯỜI Ở

Gặp Chúa