BỜ VẪN QUÁ XA
BỜ VẪN QUÁ XA (Tặng bạn thơ Trịnh Anh Đạt và cô vợ người Hoa) Trịnh Anh Đạt, một nhà thơ chưa vào Đảng, chưa vào Hội Nhà Văn nhưng đã đoạt nhiều giải thưởng thơ giá trị ở Việt Nam, lúc sang Mỹ dự đám cưới con gái có điện thoại hỏi tôi “Chiến tranh đã khép lại hơn 30 năm mà sao người Việt hải ngoại vẫn còn nhiều ác cảm, vẫn đối đầu với những người Cộng Sản?” Tôi, người lính Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù năm 75, 29 tháng tư khi đoàn tàu chở đơn vị tôi chuẩn bị rời Vũng Tàu hướng ra Đông Hải thương cha mẹ già, đàn em dại tôi bước lên bờ ở lại quê hương Nhưng cha mẹ già chưa được gặp cũng chưa thấy mặt đàn em các anh những người chiến thắng súng dí sau lưng đẩy tôi vào trại tập trung Rồi bằng những lời dối trá trái tim vô tình tia nhìn thù hận các anh cướp mất của tôi những tháng năm đẹp nhất cuộc đời Tôi có người bạn đói lòng moi mấy củ khoai các anh đập nát xương bàn tay mãi mãi mang thương tật